Tôi có việc ổn định được bảy năm, gần 30 tuổi, có vợ, chưa có con, thu nhập nhận về hàng tháng hơn 10 triệu đồng.
Vì công việc đặc thù, tôi phải ở cơ quan suốt, công việc không quá vất vả vì đã được đào tạo, vấn đề chính là áp lực tiền bạc và tình cảm gia đình. Tôi suy nghĩ nhiều trong khoảng một năm trở lại đây, bắt đầu từ chuyện có con. Vợ chồng tôi không kế hoạch hai năm rồi mà chưa có tin vui, muốn đi khám cũng chẳng có thời gian, tôi phải trực có khi cả tháng chẳng được về. Vợ bị áp lực chuyện gia đình, bạn bè hỏi thăm nhiều rồi sinh ra buồn chán, tôi cũng vì thế áp lực theo.
Nhà tôi nghèo, nhà vợ càng nghèo. Vợ tôi là giáo viên mầm non, trước dịch đi làm được vài tháng với mức lương tháng 3,5 triệu đồng, từ khi dịch đến giờ thất nghiệp. Tiền trọ và điện nước tầm 1,6-1,8 triệu đồng mỗi tháng, sau khi trừ tiền ăn uống, sinh hoạt, thi thoảng gửi biếu bố mẹ thì mỗi tháng vợ chồng tôi chỉ dư được 2-3 triệu đồng là nhiều, tết nhất rồi các đám cũng hết. Hơn hai năm lấy vợ, tôi chẳng dành dụm được đồng nào. Tôi bàn với vợ chuyện nghỉ việc, vợ không đồng ý, bảo tôi chân yếu tay mềm giờ ra ngoài chẳng làm được việc gì.
Bạn bè cùng trang lứa với tôi đã có nhà cửa, có người còn rất thành công. Đã thế bố mẹ, họ hàng, bạn bè ai cũng nghĩ lương tôi cao, làm nghề cao sang và hay hỏi về thu nhập nữa, tôi tránh mãi cũng ngại. Tôi nghĩ nếu tiếp tục cuộc sống và công việc như thế này thì đến bao giờ mới có thể mua đất, xây nhà. Rồi 3-5 năm nữa bạn bè ai cũng nhà cửa đủ đầy, còn tôi chắc chắn vẫn ở nhà thuê và chẳng có chút dành dụm nào. Trước khi lấy vợ tôi để dành được 200 triệu đồng.
Giờ tôi tính vợ chồng cùng đi xuất khẩu lao động vài năm rồi về tính đường làm ăn. Biết là khó, là khổ hơn bây giờ, lại càng khó khi tôi chẳng có chút kiến thức nào ngoài ngành được đào tạo và ngành này chẳng áp dụng cho cuộc sống ngoài xã hội chút nào, nhưng tôi thấy đi xuất khẩu lao động còn có tương lai hơn. Mong được các bạn tư vấn.
Hà
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc