Sau 8 năm ở nhà thuê, chuyển nhà 5 lần qua 3 tỉnh, thành phố, gia đình chị Nguyễn Ngọc Giáng Châu (41 tuổi, Hà Nội) mới có được căn nhà riêng của mình.
Chồng chị Châu là bộ đội. Sau khi rời trường Lục quân I được ba năm thì anh chị kết hôn. Để tiện đi làm, chị thuê một phòng trọ gần công ty, nhưng chồng chị lại công tác tại đơn vị cách phòng trọ hơn trăm cây số. Hai ba tháng anh mới về một lần rồi vội vã đi, cứ thế ròng rã suốt hai năm.
Trong thời gian chăm con nhỏ, chị Châu tự mở quán tạp hóa tại nhà để kiếm thêm thu nhập.
Không thể chịu đựng thêm được nữa, chị Châu quyết định nghỉ việc để đi theo chồng.
“Mỗi nơi chồng mình điều chuyển đến công tác, mình đều đi theo và thuê nhà gần thành phố nhưng không cách quá xa đơn vị, để tiện cho công việc, cuộc sống cũng như thuận tiện cho việc đi lại của anh vì bộ đội quỹ thời gian nghỉ rất eo hẹp. Với mình, cuộc sống xa quê, xa người thân, ở nhà thuê, tự lực mọi cái mỗi khi con ốm hay khi gặp khó khăn… tuy vất vả nhưng bù lại vợ chồng con cái được gần nhau, cùng vui buồn chia sẻ, vẫn hạnh phúc, may mắn hơn nhiều các gia đình quân nhân khác” – chị Châu chia sẻ.
Mọi góc trong ngôi nhà đều trưng hoa do bàn tay chị Châu chăm sóc.
Theo chị Châu, chồng chị ngoài lương quân nhân không có thêm nguồn thu nhập khác, còn chị ở nhà nuôi con nhỏ cũng mất một vài năm không làm gì khiến cuộc sống ở nhà trọ càng thêm vất vả. Vì thế anh chị quyết tâm phải mua nhà cho bằng được.
Khi quyết tâm mua đất, làm nhà, vợ chồng chị Châu hạn chế chi tiêu, chỉ có chi phí cho con là giữ nguyên. Thường thì lương của chồng, chị Châu sẽ dành để trả nợ dần hàng tháng cả lãi và gốc, còn tiền bán hàng tạp hóa tại nhà chị sẽ dùng để trả chi phí sinh hoạt cho gia đình.
Chị Châu cho biết, vợ chồng chị tuy thực hiện tiết kiệm nhưng không hà tiện. Các khoản cho con thì vẫn lo đầy đủ nhất trong khả năng. Còn hai vợ chồng chị sẽ hạn chế những khoản chi không cần thiết như tụ tập bạn bè, đi chơi, không ăn uống bên ngoài, mua sắm những đồ thực sự cần thiết.
Bên ngoài ngôi nhà, chị Châu trồng hàng rào hoa hồng với hương thơm ngào ngạt.
Đến cuối năm 2015, sau 8 năm ở nhà trọ, 5 lần chuyển nhà qua 3 tỉnh, thành phố anh chị cũng mua được một mảnh đất tại TP.Yên Bái và bắt đầu xây nhà. Thời điểm đó, cả hai chỉ có trong tay vỏn vẹn 70 triệu đồng.
Ngôi nhà được xây trên diện tích 90m2 gồm 2 tầng, 3 phòng ngủ, 1 phòng bếp, 2 nhà vệ sinh, 1 phòng khách, 1 phòng thờ và 1 khu để máy giặt, phơi đồ phía sau nhà. Tổng chi phí xây dựng và hoàn thiện khoảng 600 triệu đồng.
Đằng sau nhà, chị Châu dành thêm một khoảng đất để làm vươn trồng hoa.
“Mỗi người một hoàn cảnh khác nhau, nhưng ai cũng cần một tổ ấm dù to hay nhỏ. Để có một mái nhà riêng hầu như ai cũng phải rất vất vả mới có được. Từ khi có nhà riêng, mình thấy như được sống trong mơ. Dù nhà xây không có bản vẽ, trên đất quốc phòng gần đơn vị cấp cho cán bộ sĩ quan, không có sổ đỏ nên không có giá trị về kinh tế, nhưng mình luôn sung sướng và tự hào vì những nỗ lực của cả hai vợ chồng, những vất vả, những mạnh mẽ, kiên cường đã giúp chúng mình có một ngày được đền đáp xứng đáng” – chị Châu chia sẻ thêm.